Quả đúng không sai với cái tên đã đặt cho các y bác sĩ. Trong thời bình, các y bác sĩ cũng đã xứng với danh xưng đó mà Đảng, Nhà nước và nhân dân đã gọi. Trong tình hình dịch bệnh đang hoành hành toàn cầu thì cái danh xưng đó lại càng tỏa sáng. Không chỉ toàn ngành y tế mà các cấp các ngành, toàn thể nhân dân cùng nhau đoàn kết, chung tay với các y bác sĩ, ngày đêm cứu chữa, đẩy lùi căn bệnh quái ác, đẩy lùi dịch bệnh.
Không chỉ có các chiến sĩ ở tuyến đầu chống dịch phải gồng mình làm việc, chạy đua với thời gian để giành giật sự sống về cho người dân. Ở bất kỳ vị trí nào, bộ phận gì, nơi nào đi chăng nữa, các y bác sĩ đang làm việc bằng 3, bằng 4 ngày thường. Người ở tuyến đầu thì chạy đua với thời gian đẩy lùi dịch bệnh. Các y bác sĩ ở tuyến sau thì làm thay việc của các bác sĩ tuyến đầu cứu chữa cho những bệnh nhân bị các bệnh hiểm nghèo khác. Ai cũng làm việc hết công suất.
Một y tá ở bệnh viện Tai Mũi Họng Trung ương chia sẻ với chúng tôi: “các chị luôn chuẩn bị sẵn tinh thần, mang sẵn quần áo đi, trực chiến- nếu phải cách ly thì đã có quần áo đó, không về nhà nữa” Chị cũng chia sẻ: “từ sâu thẳm chúng tôi cũng sợ chứ, cũng lo chứ” nhưng nếu để nỗi sợ, nỗi lo lấn át thì lấy ai cứu chữa cho bệnh nhân. Nên chúng tôi phải gạt nỗi lo, nỗi sợ đó ra khỏi tâm trí’. Thầm cảm phục các anh, các chị.
Nhìn dáng chị nhỏ bé, đi làm từ Thạch Bàn- Long Biên sang đến Bệnh viện Tai mũi họng TƯ quãng đường không phải là xa nhưng cũng không gần. Ngày thường đã là một vấn đề, vậy mà giờ đây phải làm việc gấp 3-4 ngày thường. Nhìn chị đẩy chiếc cáng hối hả cấp cứu bệnh nhân, khuất dần về phía phòng cấp cứu tôi thầm cầu mong, mong chị , mong các anh các chị, giữ sức khỏe, luôn vững vàng với trái tim sắt đá để chống chọi bệnh tật và trái tim đó lại đầy lòng nhân ái để giành giật sự sống cho bệnh nhân.